Thứ Tư, 25 tháng 9, 2013

Để nắm chắc phần thắng trong tay, các bạn gái cần phải “ủ mưu tính kế” thật cẩn thận trước khi chính thức nói lời yêu. Sự can đảm là yếu tố không thể thiếu để một cô nàng có thể bày tỏ tình yêu của mình với người ấy. Thay vì chờ đợi mòn mỏi tiếng yêu từ chàng, bạn nên chủ động tấn công và giành cơ hội về cho mình. Con trai cũng giống như con gái, luôn tìm kiếm và mong chờ một tình yêu. Vì thế, đừng ngại ngần bày tỏ lòng mình nếu như bạn thực sự muốn có chàng.
Tuy nhiên, trước khi “tổng tấn công”, hãy chuẩn bị cho mình 5 “vũ khí” lợi hại sau.
Xác định rõ tình cảm
Dù con trai hay con gái quyết định trở thành là người “châm ngòi” trước thì đều phải xác định chính xác tình cảm của chính mình. Vì biết đâu, người ấy đang dành cho bạn một tình cảm đặc biệt mà không dám thổ lộ. Còn bạn, người bắt đầu mọi chuyện lại chỉ lầm tưởng rằng mình đang yêu anh ấy.
Cả hai sẽ rơi vào tình huống “dở khóc dở cười” và không tránh khỏi những tổn thương vì sai lầm của bạn. Vì thế, hãy lắng nghe lời của trái tim và tìm câu trả lời chính xác nhất về tình cảm của mình trước khi quyết định nói yêu chàng nhé.
Ảnh minh họa
Tấn công từ xa
Một khi đã chắc chắn tình cảm của mình dành cho chàng, đừng vội vàng lao tới bên chàng và nói “Anh à, em yêu anh đấy”. Đảm bảo tỉ lệ thành công cho lời tỏ tình này không quá 10%. Đầu tiên, hãy tìm hiểu các sở thích, bạn bè và cuộc sống của chàng.
Sẽ thật may mắn cho bạn nếu như hai người có chung những niềm đam mê và những người bạn. Việc này sẽ khiến hai bạn có nhiều cơ hội gặp gỡ và đề tài trò chuyện của hai người luôn phong phú và  đa dạng. Bạn sẽ sớm trở thành “cạ” của anh chàng – tiền đề để mối quan hệ của hai người tiến xa hơn.
Tuy nhiên, đừng buồn vì chợt nhận ra sở thích của chàng và bạn là hai đường thẳng song song vì đôi khi, sự đối lập sẽ tạo nên sức hút kỳ lạ giữa hai người. Tuy nhiên, bạn đang là “cọc đi tìm trâu” nên chịu khó đầu tư một chút. Sau khi biết được sở thích của chàng, hãy tìm hiểu thêm về chúng để có chuyện “chém gió” với chàng khi cơ hội tới nhé.
Làm quen và kết bạn
Đây là một trong những “bước đệm” được rất nhiều bạn lựa chọn trước khi chính thức tỏ tình, đặc biệt là những cô nàng nhút nhát. Bởi lẽ, khi làm quen với chàng trên tư cách một người bạn, các cô gái sẽ cảm thấy thoải mái hơn giao tiếp và ứng xử. Qua đó, thể hiện được cá tính của mình và gây ấn tượng với chàng. Việc thường xuyên quan tâm, hỏi han, chia sẻ với chàng cũng khiến hai người hiểu thêm về nhau trước khi chính thức bắt đầu một mối quan hệ.
Tuy nhiên, đừng để tình bạn này kéo dài quá lâu, nếu không muốn nghe câu “anh chỉ muốn làm bạn em” từ chàng. Nên nhớ rằng, việc kết bạn này chỉ để bạn xích lại gần chàng hơn và tìm kiếm cơ hội thích hợp để nói tiếng yêu thương.
5 ‘vũ khí’ lợi hại cho cô nàng ‘cọc đi tìm trâu’
Ảnh minh họa
Tự tin là chính mình
Nhiều cô nàng sau khi biết được mẫu bạn gái lý tưởng của chàng thường cố gắng thay đổi mình cho đúng với những tiêu chuẩn ấy mà quên mất rằng tình yêu đôi khi đến rất tình cờ. Anh ấy có thể nghĩ rằng mình sẽ yêu một cô gái thật dịu dàng, ngọt ngào thế nhưng lại “đứng tim” vì một cô nàng năng động và cá tính. Đây là điều hoàn toàn bình thường.
Thêm vào đó, bạn không thể sống trong cái vỏ bọc để trở thành một người khác mãi được. Vì thế, hãy tự tin sống đúng với con người của mình. Chàng sẽ đánh giá cao sự chân thật của bạn đó.
Can đảm thổ lộ, chấp nhận thất bại
Nếu bạn thực sự yêu chàng, muốn có chàng ở bên thì hãy can đảm bày tỏ tình cảm của mình để sau này không phải hối tiếc. Hãy tưởng tượng đến khung cảnh hạnh phúc khi hai người thành đôi để có thêm động lực.
Đừng lo lắng quá nhiều tới việc chàng sẽ trả lời bạn thế nào, mọi việc chỉ đơn giản là bạn yêu chàng và bạn sẽ cho chàng biết tình cảm đó để sau này bạn không phải hối tiếc vì yêu mà không dám nói thôi. Can đảm và tự tin lên, hạnh phúc sẽ mỉm cười với bạn.

Thứ Ba, 24 tháng 9, 2013

Viêm nhiễm “vùng kín” hay còn gọi là “vùng V” vốn là vấn đề nhạy cảm khó nói, ảnh hưởng đến sức khỏe và cuộc sống của các chị em khi khu vực này không được chăm sóc tốt. Nhiều bạn gái có những cách vệ sinh xuất phát từ quan niệm và kiến thức chưa đúng dẫn đến viêm nhiễm.
Dùng miếng lót vệ sinh hằng ngày gây viêm nhiễm âm đạo
Trong thực tế, các bác sĩ phụ khoa, chuyên gia tư vấn đều khuyên bạn gái nên sử dụng miếng lót vệ sinh hằng ngày và thay mới sau 4-6 tiếng để giảm nguy cơ viêm nhiễm. Miếng lót hằng ngày không những không làm bí mà còn giúp “cô bé” của bạn khô thoáng.
Giấy ướt có mùi hương giúp “vùng kín” sạch sẽ, thơm tho
Không ít bạn gái cho rằng dùng khăn giấy ướt có hương thơm sẽ giúp vùng này thoáng, sạch sẽ và thơm tho. Tuy nhiên, khăn giấy ướt thường chứa chất khử trùng, hương liệu… có thể gây tác dụng ngược, làm tăng nguy cơ nhiễm bệnh. Bạn gái nên vệ sinh bằng nước sạch, dùng khăn bông mềm lau nhẹ nhàng vùng âm đạo là cách tốt nhất để “thổi bay” mùi khó chịu ở “vùng ấy”. Bạn gái cũng cần lưu ý giặt khăn thường xuyên, phơi nắng ráo, không để trong nhà vệ sinh gây ẩm ướt và là môi trường cho vi khuẩn, vi nấm sinh sôi. Khi đi học, đi làm, bạn gái có thể sử dụng giấy vệ sinh mềm, không có bụi giấy để lau khô “cô bé” sau khi vệ sinh.
Ngâm “vùng kín” trong nước
Đây là một sai lầm thường gặp của nhiều bạn gái, nhất là trong mùa hè nắng nóng. Thói quen tắm bồn để xả stress hay vì thời tiết khiến nhiều bạn thích ngâm bồn hoặc khi vệ sinh “vùng V” thường ngâm trong nước mà không biết rằng vi khuẩn ở “cửa sau” có thể theo dòng nước và tấn công “cô bé”. Ở những nơi có mùa lạnh, nhiều bạn có thói quen rửa “vùng kín” bằng cách ngâm vào chậu nước nóng. Tuy nhiên, vì đây là khu vực nhạy cảm, nếu nhiệt độ quá nóng có thể gây kích ứng, làm da âm đạo khô và lâu dần sẽ khiến “vùng V” bị “vô cảm”. Bạn gái chỉ cần dùng nước sạch để vệ sinh và lau khô nhẹ nhàng bằng khăn bông là “cô bé” được bảo vệ một phần rồi.
Không cần thay quần lót nếu không dính khí hư
Quần lót bẩn là một trong những nguyên nhân gây viêm nhiễm “vùng V”. Dịch tiết âm đạo chứa nhiều vi khuẩn có hại, khi thấm ướt quần lót, sự ẩm ướt kéo dài sẽ là môi trường thuận lợi cho vi khuẩn phát triển. Từ đó, vi khuẩn xâm nhập ngược lại khiến vùng nhạy cảm này nhiễm bệnh. Tuy nhiên, những vi khuẩn sinh sôi trong âm đạo và bám ở đáy quần lót mắt thường không thể thấy được. Do đó, ngay cả khi quần lót không dính khí hư, bạn cũng nên thay mới mỗi 4-6 tiếng, nên dùng quần lót bằng vải cotton mềm mại, thoáng khí để “vùng kín” sạch sẽ và khô thoáng. Nếu không có điều kiện, thời gian để làm việc này thường xuyên, bạn nên dùng miếng lót vệ sinh hằng ngày, chọn loại kháng khuẩn để giúp ngăn chặn vi khuẩn sinh sôi và thay mới trong khoảng thời gian tương tự.
Ngố ngố nhưng lại khiến nhiều cô đổ ầm. Làm cùng một công ty được hơn nửa năm nhưng Hùng chưa bao giờ dám bắt chuyện với Ngân vì tính tình anh nhút nhát và hơi khờ. Ngược lại với Hùng, Ngân là một cô gái trẻ, năng động, hoạt bát, lúc nào cũng thấy cô cười tươi và nói chuyện niềm nở với nhiều người, lại thêm vẻ ngoài xinh xắn khiến Ngân được rất nhiều chàng trai trong công ty để ý.
Tuy Hùng hơi khờ nhưng anh làm việc rất tốt, tình tình hòa nhã chả đụng đến ai nên cũng được đồng nghiệp yêu mến. Thấy Hùng có cảm tình với Ngân nên mọi người cũng cố gắng vun vào cho cả hai. Tuy nhiên, do Hùng nhút nhát chần chừ mãi chẳng dám mở miệng ra nói câu nào nên mọi thứ cứ dậm chân tại chỗ.
Một lần mọi người đi cắm trại teambuilding, các anh chị sắp xếp cho Hùng cùng team với Ngân. Trong suốt chuyến đi, trong khi các chàng trai khác thì bắt chuyện để tạo ấn tượng với Ngân thì Hùng chỉ lặng lẽ đề nghị xách balo dùm cô hoặc giúp cô khi cần thiết mà chả nói một lời.
Ảnh minh họa
Buổi tối sinh hoạt tự do, thấy Hùng ngồi im lặng, Ngân đến bắt chuyện. Mặc dù Ngân gợi hỏi chuyện nhiều nhưng Hùng cứ lúng túng, đỏ mặt tía tai chẳng nói được câu nào ra hồn khiến Ngân bật cười: “Bộ em đáng sợ lắm hay sao mà anh có vẻ không dám nói chuyện với em vậy!”. Hùng nghe vậy sợ Ngân hiểu lầm nên càng ấp úng “À, tại… vì… mà… anh không biết nói gì cả!”. Sau lần đó thì Ngân cũng hay bắt chuyện với Hùng hơn và có thiện cảm với anh chàng hiền lành này.
Thấy Ngân mở đường, các bạn Hùng liền nhào vào giúp đỡ Hùng chinh phục Ngân bằng các tin nhắn, facebook hằng ngày… Nhưng mỗi khi giáp mặt thì Hùng lại đâu vào đó, họng bị cứng đơ. Có những khi muốn đưa tặng Ngân cái gì Hùng cũng không dám đưa trực tiếp, chỉ dám gửi bạn hoặc để trên bàn cô khi cô đi ăn trưa.
Một lần, lấy hết can đảm Hùng gọi điện thoại cho Ngân, vòng vo mãi cuối cùng Ngân bực mình hỏi “Anh gọi em chi vậy?”, “À.. ừ… anh…”, Ngân chủ động luôn: “Anh nhớ em phải không?”. Bị bắt bài Hùng mới dám thừa nhận “Ừ!”…
Nhưng cũng chính vì sự nhút nhát nhưng rất chân thành của Hùng chứ không bỗ bã, hào nhoáng như những anh chàng mau mồm lẹ miệng khác mà Ngân cảm thấy yêu thương và rung động. Cô còn nhớ những lần anh làm cô giận, chỉ dám đứng trước nhà mà không dám gọi điện thoại, mua hoa làm lành cũng chỉ dám đặt trước cửa.
Cưa gái kiểu Nobita
Ảnh minh họa
Biết sinh nhật cô thích loại bánh ở dưới quê, anh lùng sục khắp Sài Gòn để tìm nhưng vẫn không được, trở về với bộ mặt tiu nghỉu nhưng cũng chẳng biết mua cái gì thay thế khiến cô vừa giận mà vừa thương.
Sau vài tháng tìm hiểu, cuối cùng Hùng và Ngân cũng tay trong tay trước sự ủng hộ của rất nhiều đồng nghiệp bạn bè. Nhiều người còn trêu ghẹo “Mày khờ khờ vậy mà vác cái lu chạy ha. Cưa được em Ngân hoa khôi của công ty luôn rồi!”.
Mặc dù nhiều người hay nói con gái yêu bằng tai nên con trai phải khéo ăn, khéo nói và biết chiều chuộng thì mới hy vọng cưa đổ được nàng. Điều này tuy đúng nhưng vẫn có ngoại lệ. Rất nhiều anh chàng ngốc tốt tính, hiền lành cũng được lòng các nàng.
Vì chính sự ngốc của họ nên những hành động, lời nói, cử chỉ đều rất chân thành, không gian dối khiến con gái yên tâm. Vì họ không thấu hiểu tâm lý con gái như những anh chàng cáo già nên họ thường hay khiến con gái giận nhưng cách họ làm lành lại khiến con gái rất thương.
Vì ngốc nên họ không biết chơi chiêu, không nhìn ngang ngó dọc các cô nàng khác và khi yêu họ sẽ yêu bằng trọn con tim.
Minh Hằng chia sẻ: “Người yêu của mình là một anh đại ngốc. Anh ấy chẳng bao giờ dám nói lời yêu mình, ngay cả nắm tay thì cũng quen nhau lâu lắm mới dám. Mà khi nắm cũng chỉ nắm hờ rồi rút lại vì sợ mình giận. Tuy nhiên, mình có thể cảm nhận rõ ràng tình cảm rất chân thật trong từng lời quan tâm, cử chỉ, câu nói của anh ấy. Nhớ hôm sinh nhật mình, thay vì mua quà, mua hoa, mua gấu bông thì anh ấy tặng mình một đống thuốc bổ và bảo “Nhìn em gầy quá!”.

Thứ Năm, 19 tháng 9, 2013


Hai chúng ta đã vô tình gặp gỡ để rồi cuối cùng lại bước qua nhau.
Có những người gặp rồi ta sẽ quên, cũng có những người trọn cuộc đời không thể quên”. Chẳng hiểu sao câu hát ấy cứ luẩn quẩn trong tâm trí em suốt cả buổi chiều hôm nay. Đã dặn lòng mình phải quên đi, nhưng dường như càng cố gắng để không nhung nhớ thì những ký ức ấy lại càng dội về mạnh mẽ hơn. Nhớ thì cũng có ích gì, bởi ký ức kia thuộc về thì quá khứ, còn em lại đang sống trong một hiện thực phũ phàng.
Có lẽ cuộc đời này cũng giống như một bến cảng, có người đến rồi ở lại và cũng có những người vừa đến mà đã vội vã ra đi. Cùng là rời khỏi cuộc đời ta, nhưng có những kẻ ngay lập tức ta sẽ quên, còn vài người lại khiến cho ta nhớ mãi. Những ký ức về họ sẽ chẳng thể phai nhạt trong tâm trí, chắc bởi vì ngay từ khi họ đặt chân vào cuộc sống của ta thì ta đã không còn giống như trước nữa rồi.
Anh cũng giống như con thuyền còn em là một bến đỗ. Thuyền chỉ tạm dừng chân nghỉ ngơi một lát rồi lại vội vã nhổ neo. Sẽ có bến đỗ cuối cùng để thuyền anh nương náu, nhưng tiếc rằng bến đỗ ấy lại chẳng phải là em. Hai ba tuổi, em đã qua cái tuổi khờ dại để níu kéo trong vô vọng một tình yêu phai nhạt. Em hiểu rằng dù cho cố gắng đến đâu nhưng những gì không phải của mình thì sẽ mãi mãi không thuộc về mình, đó là chính là duyên phận. Nhưng chí ít thì em vẫn có thể mỉm cười, có thể thanh thản bởi vì đã rất cố gắng, đã rất dũng cảm sống thật với tình cảm của mình.
Em nghẹn ngào mỗi lần nhớ lại những ký ức về ngày xưa (Ảnh minh họa)
Em đã phải trải qua những chuỗi ngày không hề dễ chịu một chút nào. Nhiều lúc vô tình xem lại một tấm hình của anh, em chợt cười… rồi chợt khóc… Khuôn mặt quen thuộc ấy vẫn khiến con tim em có cảm giác ấm áp, thế nhưng giờ đây nụ cười ấy đã chẳng còn dành cho em nữa rồi. Bạn bè bảo rằng em khờ khạo khi cứ mãi trao trái tim mình cho một người không đáng và ngay cả bản thân em cũng biết mình rất khờ.
Có những sự chia ly đôi khi không cần nước mắt nhưng nó có thể để lại trong tim người ta một khoảng trống không thể lấp đầy. Em giật mình nhận ra người mà đã bao lâu nay trái tim em cố để không nhung nhớ, cố để ngừng yêu thương vẫn luôn ở đây. Tiếng cười, giọng nói của anh vẫn còn ấm áp bên tai khi em đi học, khi em đi làm, khi em một mình chạy xe về nhà… Em nhớ, em đau, nhưng đôi lúc em lại mỉm cười vì không ngờ được rằng mình lại si tình đến vậy.
Em đã từng mong muốn anh sẽ tìm được một người con gái thật sự tốt, tốt hơn em, có thể hiểu, có thể tâm sự và quan tâm đến anh hết mực. Em vẫn luôn thầm cầu mong ông trời sẽ mang lại cho anh những điều tốt đẹp nhất, vì rằng em sẽ hạnh phúc nếu như anh hạnh phúc, chỉ là hạnh phúc theo một cách khác mà thôi. Nhưng hình như người con gái nào cũng mang trong mình một chút ích kỷ, bởi thế nên nhiều hơn một lần em đau khổ khi nhìn thấy “thế giới” của mình lại ở bên một người khác chẳng phải là em. Vị trí mà ngày xưa đã từng là của em ở trong lòng anh giờ thuộc về người con gái khác. Hóa ra ở trên đời này chẳng có gì là chắc chắn, có chăng điều chắc chắn duy nhất chỉ là những kẻ càng yêu đương nhiều thì càng phải chịu tổn thương và đau khổ nhiều hơn gấp bội mà thôi.
Vậy là mình đã bước qua nhau - 2
Đến khi nào em mới hết nhớ anh? (Ảnh minh họa)
Sớm nay gió mùa lại ùa về khiến lòng em cứ ngổn ngang bao buồn vui xưa cũ. Em lật lại cuốn nhật ký nhỏ, trang giấy thơm ngày nào giờ đây đã phảng phất mùi ố mốc của thời gian. Những dòng chữ, những vần thơ vẫn vẹn nguyên, duy chỉ có tình yêu nơi anh là thay đổi. Phải chăng yêu một người là trao cho người ấy cái quyền được làm tổn thương trái tim mình? Rồi sau này em sẽ gặp được một người con trai yêu em thực sự, nhưng lúc này đây ký ức trong em về một tình yêu xưa cũ vẫn chưa thể xóa mờ.
Em không biết còn có thể nhớ anh được bao lâu, một tháng, một năm hay nhiều năm về sau nữa? Không biết giữa ngổn ngang cuộc sống này có phút giây nào anh ngơi nghỉ và chợt nhớ về em? Anh hạnh phúc là điều em mong muốn, nhưng em không giấu giếm nỗi buồn khi người bên cạnh anh lại chẳng phải là em. Thế gian rộng lớn này có biết bao người, cũng thật tình cờ khi vô tình chúng ta gặp gỡ rồi lại bước qua nhau.
Hôm nay cơ quan của vợ đi du lịch. Mọi người tổ chức đi lại cái nơi mà năm nào cũng đi nên vợ không thấy hào hứng. Vả lại, đi một mình cũng buồn, vì chồng không dễ xin nghỉ phép.
 Ba ngày ở nhà, vợ có thời gian sắp xếp lại nhà cửa cho gọn gàng, ngăn nắp. Tình cờ vợ tìm thấy một cái hộp vuông trong ngăn bàn làm việc của chồng. Thường thì vợ chỉ xếp đồ đạc của chồng cho ngăn nắp, tuyệt không có ý lục lọi. Một chút tò mò, vợ mở ra…
 
Trong hộp là những tấm ảnh mặn nồng của chồng với người vợ trước, những lá thư thời hai người yêu nhau, những kỷ vật… Càng đọc, càng xem, vợ càng thấy đau lòng. Cái hộp bí mật này bây giờ vợ mới thấy. Có lẽ chồng mới lấy ra xem lại gần đây. Vợ đau lòng lắm khi biết chồng vẫn còn vương vấn người xưa. Biết rằng quên hẳn là rất khó nhưng sao chồng lại để cho vợ thấy được những thứ làm vợ đau đớn thế này?
 
Ngày quyết định tiến tới hôn nhân với chồng, vợ đã phải trải qua những đêm dài mất ngủ. Chồng từng có vợ, đã li hôn vì cô ấy phản bội. Chồng cũng từng vật vã đau đớn suốt một thời gian dài. Khi đến với vợ, vợ tin vết thương lòng của chồng đã liền sẹo. Hóa ra, đó chỉ là biểu hiện bề ngoài, bên trong vẫn còn đau âm ỉ…
 
Ảnh minh họa

Từ nghi ngờ này dẫn đến nghi ngờ khác, vợ đã vào email của chồng để kiểm tra. Vợ biết mật khẩu vì có lần chồng nhờ vợ in gấp cho chồng tập tài liệu đồng nghiệp vừa gởi để chồng làm báo cáo gấp. Hóa ra, chồng vẫn còn liên lạc với cô ấy. Trong những câu chuyện đứt đoạn, vợ biết, cô ấy đang gặp khó khăn vì người tình đã cao chạy xa bay, bỏ lại cô ấy với đứa con. Bao nhiêu ân hận, cô ấy tâm sự với chồng. Điều mà vợ đau lòng nhất là cô ấy xin chồng tha thứ và hỏi liệu hai người có thể làm lại từ đầu với nhau? Câu trả lời của chồng là im lặng.
 
Nghĩ lại, vợ thấy dạo này chồng hay trầm tư. Có đêm, vợ ngủ một giấc vẫn chưa thấy chồng vào giường. Vợ vô tâm nghĩ, chắc chồng uống cà phê với bạn bè nên mất ngủ mà thôi. Giờ thì tâm trạng của vợ cứ rối bời. Bổng dưng vợ thấy ghét căn nhà này. Nó vốn là của chồng và cô ấy. Khi li hôn, chồng quyết giữ lại nó, đưa cô ấy một nửa số tiền như tòa phán quyết. Ngày về đây, vợ phân vân lắm, sợ rằng hình bóng cô ấy vẫn còn lẩn khuất trong nhà.
 
Chồng đã trấn an vợ là giờ chồng chỉ có vợ mà thôi. Đôi lúc, vợ thấy chồng đứng ngắm vợ nấu ăn, vô tình chạm ánh mắt chồng, thấy trong đôi mắt ấy là cả một trời buồn man mác. Lúc đó, vợ lại nghĩ chắc là chồng thương vợ vất vả.
 
Sau một buổi sáng nằm khóc, vợ hiểu ra mình phải là người xóa tan hình bóng cô ấy trong trái tim chồng. Vợ lên kế hoạch dọn lại ngoại hình của mình, dịu dàng hơn nữa với chồng. Vợ sẽ nấu những món ăn mà chồng yêu thích, gửi cu Bin cho ông bà ngoại để cùng ăn tối với chồng trong ánh nến lung linh. Sau đó, vợ chồng sẽ chở nhau đến một quán cà phê lãng mạn như các cặp đôi đang hẹn hò. Vợ nghĩ, vợ phải giữ chồng ngay từ bây giờ.

Em… một mình giữa những con đường thênh thang gió, em muốn mình lẻ loi trên con đường ấy, đừng ai làm quen, đừng ai bắt chuyện.
Những cơn gió heo may của mùa thu đang trôi dần theo kẽ tay.

Em khẽ nắm chặt hai bàn tay lại… một chút hơi ấm không đủ nồng nàn

Hà Nội vào đông hoang vắng quá hay chính lòng em chống chếnh những ngày xa anh.

Em… một mình ra phố nhìn những cặp tình nhân lướt qua… Họ yêu nhau sao mà ấm áp thế, sao dịu dàng và ngọt ngào đến vậy. Em thấy cô gái cười, màu hạnh phúc lấp lánh trong đôi mắt. Hình như em thấy tim mình nhói lên khe khẽ.

Em… một mình ở quán quen… Cô chủ quán hỏi em về anh, về chuyện chúng mình. Em nói rằng: Chỉ 7 năm thôi, 7 năm cũng ngắn cô nhỉ? Hình như em thoáng bắt gặp ánh nhìn e ngại của cô. Thật khẽ khàng em giấu nỗi buồn lại trong tim.

Em… một mình giữa những con đường thênh thang gió, kéo chiếc mũ lên cao quá đầu, em muốn mình lẻ loi trên con đường ấy, đừng ai làm quen, đừng ai bắt chuyện. Đôi chân chạm khẽ vào những chiếc lá vỡ tan, xào xạc. Như chính nỗi cô đơn đang vỡ òa trong em. Nước mắt rơi thấm ướt bờ má mềm.


Em vẫn muốn một mình đi đến những chốn xưa kỷ niệm

Ngày anh đi cũng một chiều đông lạnh lẽo, em thu tay khỏi bàn tay anh cho vào bao áo… Vẫn buốt giá. Làm sao để nó được ấm như khi bàn tay anh đan vào, cuộn chặt.

Em lấy mùa đông đếm nhưng năm dài xa anh. Nhịp thời gian đong đưa chầm chậm. Em cứ đợi nó đến, cứ chờ nó qua… để lại chờ một mùa đông tiếp đang đến. Mùa đông nào anh sẽ về bên em?

Người ta nói “xa mặt cách lòng”? Định lý ấy với em như không hề tồn tại. Càng xa anh, em lại càng yêu anh, yêu tha thiết và khát khao chờ đợi.

Người ta nói yêu xa giống như một phép thử? Liệu ta có yêu? Liệu tình yêu đủ lớn? Đi qua tất cả những mùa đông lạnh đến vậy, em thấy tim mình mạnh mẽ và bản lĩnh hơn thật nhiều. Luôn ắm ắp những nhớ thương và tin tưởng, luôn tràn đầy tình yêu với chàng trai ở cách xa em cả ngàn cây số!

Người ta nói, chúng ta đều có những sự lựa chọn khác, tốt đẹp hơn cho bản thân mình. Vậy sao không cho nhau một lối thoát! Em phải nghe rất nhiều những lời khuyên “Dừng lại”. Những lúc ấy, em khẽ mỉm cười, vì em biết chỉ anh và em mới hiểu mùa đông xa nhau dài và lạnh đến thế nào… Và hơi ấm của nhau, dù chỉ còn trong nỗi nhớ cũng là thứ duy nhất cho ta thêm động lực bước tiếp!

Người ta nói…
Xa nhau những ngày gió lạnh
Càng xa anh em lại càng nhớ anh nhiều hơn

Em mặc kệ! Tình yêu của em có đi qua những phút yếu lòng tưởng không thể tiếp tục mới hiểu hết sự quan trọng của nhau ở trên đời.

Trái tim em có đi qua mọi chống chếnh, cô đơn và lạnh lẽo mới càng thiết tha đợi ngày anh trở về, mới càng yêu anh nhiều hơn thế

Tình chúng mình có đi qua những mùa đông hoang vắng mới hiểu hết thế nào là sự kì diệu của tình yêu!

Mùa đông năm nay, năm sau và năm sau nữa. Em sẽ vẫn có những phút cô đơn đến chạnh lòng như thế, sẽ vẫn có những phút buồn đến nghẹn ngào như vậy.

Nhưng rồi em sẽ học cách làm một người mạnh mẽ, để đợi anh, đợi ngày anh trở về. Vì em biết anh là hơi ấm duy nhất sẽ đi theo em suốt cuộc đời này… Vì em biết trái tim anh là nơi duy nhất để em thấy bình yên trong những ngày đông nhiều gió như hôm nay!

Nếu sex quan trọng và quyết định 100% hạnh phúc gia đình thì phụ nữ không cần phải học đại học, rồi học kiếm tiền, nuôi con làm gì, mà chỉ học sex làm sao cho thât giỏi để giữ chồng là đủ?.
 Thế nhưng sau khi đọc bài viết “Phụ nữ đoan trang chia sẻ gì... về sex”  và những góp ý của nhiều những độc giả như: Thủy Vân, giọt đắng, phong linh, Minh Anh.... thì tôi lại không thể nào ngồi yên được, nên tôi cũng xin mạo muội đưa ra đây vài ý kiến để quý vị được tham khảo.


Quý vị ạ! Theo như các comment ở trên thì sex đóng vai trò rất quan trong hạnh phúc lứa đôi, hạnh phúc gia đình. Và cũng là sợi dây vô hình nhưng bền chặt để làm nên hạnh phúc gia đình... vì nó quyết định đến những hơn 90%, có người còn khẳng định 100% hạnh phúc gia đình.

Và những cặp vợ chồng nào không có khả năng hòa hợp về sex sẽ có nguy cơ dẫn đến đổ vỡ là rất lớn... hay nói cách khác nếu người phụ nữ nào không giỏi sex thì khó có thể nào giữ chân chồng. Một sự đổ vỡ sẽ xảy ra, và gia đình ấy sẽ tan vỡ.

Nên theo nhiều người trên diễn đàn này, nếu muốn giữ được người đàn ông của mình thì phụ nữ chúng ta không còn cách nào khác là phải học lẳng lơ, học sex thật giỏi và chuyên nghiệp để có thể làm vui, làm thỏa mãn cái nhu cầu tình dục của người chồng, người đàn ông của mình.

Nếu vậy nhân đây tôi cũng xin tự hỏi mấy anh, chị rằng, vậy ngoài sex ra, phụ nữ có gì để hấp dẫn người đàn ông của mình không?. Nếu các chị một ngày nào đó đổ bệnh, không đáp ứng được nhu cầu tình dục của chồng, thì chồng các chị sẽ đi tìm cô gái khác để thỏa mãn, như vậy là đúng ư?

Hơn nữa, nếu sex quan trọng và quyết định nhiều đến hạnh phúc gia đình như vậy thì phụ nữ không cần phải học đại học, rồi học kiếm tiền, nuôi con làm gì, mà chỉ học sex làm sao cho thât giỏi, thật nghiệp thì ắt sẽ được chồng yêu. Gia đình- tế bào xã hội ấy sẽ hạnh phúc,… phụ nữ cũng chẳng cần ngày đêm lo lắng, làm lụng vất vả để tạo dựng lên hạnh phúc gia đình...

Và một điều nữa rằng nếu như chỉ cần sex giỏi thì gia đình ắt sẽ hạnh phúc. Vậy thì chúng ta đâu cần phải đầu tư nhiều về công sức, thời gian, tiền bạc... để xây dựng lên nhà trường, lớp học. Chi bằng chúng ta hãy xây lên những lớp học dạy sex chuyên nghiệp thì đất nước ta cũng đã là văn minh, là giàu đẹp lắm rồi.

Trên đây là những ý kiến của tôi. Hy vọng những người có tư tưởng bệnh hoạn, quá đề cao sex trong đời sống sẽ rút ra và hiểu được ý tôi định nói.

Janine Driver, tác giả cuốn “You Can’t Lie to Me” (Anh không dối em được đâu) đưa ra cho bạn vài dấu hiệu chứng tỏ chàng không hề nói thật:
  • 1
    Khi chàng sử dụng các từ sau:
    Rời khỏi
    Khi bị bạn chất vấn, anh ấy nói: “Anh rời quán nhậu lúc 6 giờ” thay vì “anh về nhà lúc 6 giờ”, như vậy là có chút kịch tính ở đây nhé! Ai mà biết được sau khi rời khỏi đó anh ấy đi đâu, có thể là “bị kẹt xe vì tắc đường” hay đã lượn đi chỗ nào đó mà lẽ ra không nên đến.
    Không bao giờ
    Ông chồng của bạn có bao giờ nói “không bao giờ” trong khi chỉ cần nói “không” là đủ? Đó là dấu hiệu của nói dối, anh ấy đang muốn làm quá lên để lấp liếm. Hãy hình dung hoàn cảnh thế này: Bạn hỏi “anh vừa ngó ngực cô ta phải không?” và anh ấy phản ứng ngay: “Không đời nào!”. Thực tình là anh ấy có lướt qua chỗ nóng bỏng ấy đấy.
    Nhưng...
    Những người nói dối hay dùng từ này để tăng độ tin cậy trong lời nói của mình, song thực tế, đây chính là dấu hiệu cho thấy lời nói dối đi kèm ngay sau đó: “Anh biết nghe có vẻ lạ nhưng...”, “Anh biết em sẽ cho rằng anh đang nói dối, nhưng mà...”.

    “Sao anh phải làm thế?”
    Đây là câu nói ưa thích của những gã hay nói dối, nhờ câu này mà họ có thêm thời gian để nghĩ xem nên nói gì tiếp theo. Câu này cùng loại với “em nghĩ anh là hạng người gì?”, “em đang gọi anh là thằng nói dối đấy phỏng?”, “anh biết thế nào chuyện này cũng xảy ra với anh mà”. Bạn biết kiểu gân cổ nói liều của người “không còn gì để mất” đấy...

  • 2
    Khi chàng nói mà không nhìn vào mắt bạn
    Anh ấy đang cố gắng lẩn tránh, bởi nhìn vào mắt bạn sẽ khiến anh ấy lúng túng, bởi anh nhìn của bạn sẽ khiến anh chột dạ mà quên mất đang phải thêu dệt chuyện gì. Ậm ừ cho qua hoặc nói thao thao mà mặt nhìn đi hướng khác hoặc cúi xuống như đang làm dở chuyện gì là dấu hiệu rất đáng ngờ của hành vi nói dối.
  • 3
    Thỉnh thoảng đang nói lại đưa tay vuốt mũi
    Có hình ảnh vui chộp được khoảnh khắc một chính trị gia nổi tiếng đưa tay lên vuốt mũi trong bài phát biểu hùng hồn, ý là chính trị gia chẳng bao giờ nói thật. Thực tế có nguyên nhân của nó. Khoa học đã cho thấy những người hay nói dối thực sự có thói quen vuốt mũi, giống như một cách để họ lảng tránh ánh nhìn của người đối diện và tạo thêm thời gian suy nghĩ xem nên bịa ra điều gì thật hợp lý tiếp theo.

Thứ Tư, 18 tháng 9, 2013


Trong nhận thức của những nàng dâu “phố” này họ luôn có thái độ xem thường gia đình nhà chồng. Và mẹ chồng là người phải chịu sự khắc nghiệt của nàng dâu.
Mẹ chồng phải “chiều” theo ý nàng dâu
Thanh cưới chồng không đầy một tuần thì quay trở lại thành phố, quê chồng Thanh ở một huyện cách thành phố Thanh Hóa 14 km, nhà chồng Thanh vốn làm nông nghèo, trước khi cưới Quảng (chồng Thanh) cũng đã bày tỏ rất rõ ràng về hoàn cảnh của mình. Thanh chấp nhận lấy Quảng vì yêu Quảng. Quảng vốn đẹp trai, hiền lành và học cũng giỏi, Quảng đã tự làm thuê và học xong tốt nghiệp trường đại học. Tuy học giỏi nhưng theo nghề sư phạm nên Quảng cũng chưa làm được nhiều tiền để có thể vừa nuôi hai em học đại học vừa sửa sang nhà cửa, sắm sanh nên tới khi cưới vợ nhà cửa cũng không được khang trang.
Thanh là con một của gia đình giàu có, vốn quen sống với phong cách đại gia ngày đầu tiên về làm dâu Thanh chê bai đủ thứ nào là thời đại ngày nay mà vẫn còn phải đun củi, đun rơm để nấu cơm rồi bát đũa sao mà cũ rích, cái chổi quét nàh thì dùng chổi rơm ai mà quét được. Chê bai đủ thứ trong gia đình làm dâu chỉ một tuần nhưng Thanh đã tỏ ra thái độ chỉ đạo đối với mẹ chồng.
 
Sự cáu gắt, buộc mẹ chồng phải làm theo ý mình của nàng dâu (Ảnh minh họa)
 
Mẹ Quảng vốn là nông dân, hiền lành bà cũng nín bụng đi cho qua bà biết tất cả những điều con dâu không bằng lòng nhưng vì hạnh phúc của con cái, bà nghĩ nó có sống ở nhà với mình chỉ giỏi lắm một tuần. Một ngày ba bữa bà lúi húi xuống bếp nấu cơm phục vụ con dâu để con dâu khỏi bẩn tay. Chưa hết hàng ngày đi chợ bà còn phải lựa xem nấu món gì cho con dâu mới ăn để nó khỏi xem thường nhà mình và khỏi khinh con mình nghèo. Thanh chê gia đình nhà chồng nghèo nhưng trong một tuần làm dâu ấy Thanh không lo nổi cho nhà chồng một bữa cơm tuy là cô rất nhiều tiền.
Không hơn Thanh, Liễu một y tá bệnh viện đa khoa Hợp Lực - Thanh Hóa còn tệ hơn. Mẹ chồng mua gì, nói gì không hợp là Liễu cãi lại ngay, thậm chí làm thinh xem như không nghe thấy lời mẹ chồng vừa nói.
Từ khi làm dâu Liễu chưa lo cho gia đình nhà chồng dù chỉ là cái kim sợi chỉ nhưng mỗi lần về quê chồng thì Liễu luôn đòi hỏi đủ điều nào là phải mua thức ăn ngon, tươi, phải có đồ ăn theo sở thích của Liễu, mỗi lần về thăm nhà như vậy Liễu không mua nổi một cân hoa quả về gọi là quà cho bố mẹ mà trái lại mẹ chồng Liễu lại gồng mình lên để chiều theo những sở thích của cô.
Và khi chiều không nổi…
Sơn và Hoa cưới nhau được 2 năm thì Hoa sinh em bé, lúc này bên gia đình Hoa bố mẹ và mọi người đều bận rộn không thể chăm sóc Hoa mỗi ngày. Sơn về quê đón bà nội lên chăm sóc con dâu và cháu mới sinh, bà nội gác lại chuyện đồng áng để lên chăm sóc con dâu và cháu nội. Cách sống, cách sinh hoạt của Hoa là cách sống của người phố xá, cách ăn uống cũng theo cách hiện đại, mẹ chồng Hoa lại là người miền quê quen chặt to kho mặn, cách chăm sóc bà đẻ cũng theo lối truyền thống, Hoa không bằng lòng với cách nấu nướng của mẹ chồng nhưng không tâm sự, không góp ý, không chia sẻ với mẹ nhưng cứ tới bữa ăn thì lại mặt nặng mặt nhẹ và thậm chí không ăn, mẹ có hỏi thì Hoa trả lời trống không là không thích.
Chưa hết vì sợ mẹ chồng bẩn nên Hoa không bao giờ nhờ bà bế cháu, nếu bà có muốn bế thì Hoa cũng không cho.Tuy không phải là người hẹp hòi nhưng mẹ chồng Hoa không thể chịu đựng được thái độ của cô con dâu bà cắp nón ra xe bỏ về dù trong lòng rất thương cháu nội.
 
Khiến cho mẹ chồng phải chấm nước mắt…bỏ về quê (Ảnh minh họa)
Nhiều lần thấy vợ tỏ thái độ đối với mẹ nhưng Sơn không tâm sự cũng như khuyên bảo gì vợ. Tới khi mẹ bỏ về quê Sơn mới nhận ra điều này thì dã quá muộn.
Cũng có nhiều đức ông chồng khi khuyên bảo vợ nhẹ nhàng hơn với mẹ và đối xử với mẹ chồng tốt hơn cho đúng với nghĩa vụ, trách nhiệm của một con dâu trong gia đình thì lại bị các bà vợ quắc mắt lên và nói: “Vậy anh về sống cùng mẹ đi”.
Trái ngược với những nàng dâu phải chịu sự khắc nghiệt của mẹ chồng, thì một số nàng dâu thành phố lấy chồng ở quê lại trở thành “mẹ chồng”. Trong nhận thức của những nàng dâu “phố” này họ luôn có thái độ xem thường gia đình nhà chồng.
Dù là dâu phố hay dâu quê thì người chồng phải biết cách giúp vợ mình sống đúng với nghĩa vụ là con, là dâu trong gia đình.

Ghen không phải là đặc quyền của phụ nữ, đàn ông cũng ghen đôi chút để giữ cho hạnh phúc luôn nồng nàn. Tuy nhiên cả hai đều phải “nêm nếm cho vừa khẩu vị” của nhau.
 
Thảo là giám đốc PR của một công ty kinh doanh có tiếng tại Hà Nội. Công việc của chị đòi hỏi giao thiệp với nhiều người, nay hội nghị, mai hội thảo, họp báo... bận bịu liên miên. Chị hầu như ít có thời gian ở nhà, chăm sóc gia đình chồng con, hầu như hôm nào chị cũng trở về nhà khi đã rất khuya.
Châu - chồng chị làm việc trong một viện nghiên cứu, công vịêc không vất vả, thời gian lại linh động nên anh kiêm luôn vai trò của chị trong nhà. Anh hiểu công việc của chị rất bận rộn, giao thiệp nhiều cũng là tính chất công việc nên anh không mấy khi xen vào công việc hàng ngày của vợ. Anh hỏi han công việc khó khăn của vợ cũng chỉ là động viên khích lệ. Thảo rất cảm kích Châu đã thông cảm cho công việc của mình mà chấp nhận việc chị không chu toàn việc nhà.
Năm một, năm hai, anh phong thanh nghe được những lời ong tiếng ve rằng chị ngoại tình. Anh nghĩ vợ mình xinh đẹp, trẻ trung lại thành đạt thế thiên hạ có gứa mồm mà đồn chuyện nọ chuyện kia cũng là chuyện bình thường. Châu nghĩ không gì có thể đánh đổi được năm năm trời yêu nhau và 2 năm chung sống hạnh phúc của anh chị...
Một ngày kia chị đi công tác xa dài ngày, trong lúc rảnh rỗi dọn dẹp nhà cửa anh mới phát hiện ra bức thư chị viết gửi anh để trong ngăn kéo: Em xin lỗi anh. Thật ra lần này em đi công tác rất xa và em không trở về nữa. Em biết anh rất tốt và tin tưởng em, nhưng tình yêu không chỉ cần những thứ đó. Công việc của em nhiều cám dỗ, em biết. Những giá như những lần em về khuya anh chất vấn tra hỏi em sao về quá muộn như thế. Những lần em có tin nhắn điện thoại lúc nửa đêm anh cáu giận, hờn ghen rằng ai liên lạc vào lúc nửa đêm thì em còn biết đường mà tỉnh ngộ. Đằng này anh lại im lặng, không mảy may chút nghi ngờ hờn ghen làm em cứ trượt chân xa mãi cho đến khi không thể quay vào bờ được nữa.....
Anh bàng hoàng không tin vào những gì mình đọc. Anh hiểu rằng anh đã mất chị mãi mãi chỉ vì anh không biết ghen...
Ghen quá hoá phá nát gia đình
Trái ngược với Thảo, Hương nhiều khi lại sợ và xấu hổ đến bẽ bàng vì có anh chồng nổi tiếng ghen tuông vô lối. Chỉ cần anh vắng anh phát hiện ra có tàn thuốc lá hay chén nước trà trong nhà, anh truy hỏi cho bằng được ai đã đến chơi. Dường như lời nói của vợ chưa đủ độ tin tưởng anh còn gọi điện cho người này người kia, hoặc gọi điện cho người khách đến chơi nhà (nếu anh biết) để kiểm tra độ chân thật của vợ.
Mỗi khi anh kiểm tra điện thoại của chị thấy số lạ gọi hay nhắn tin đến anh hậm hực với chị cả ngày rồi chất vất căn vặn là ai, con trai hay con gái...Liên hoan, hợp lớp nếu như có con trai đi cùng anh nhất quyết không cho chị tham gia. Từ khi kết hôn gần như Hương mất liên lạc với bạn bè khác giới, dù ngày trước rất thân. Chị cảm thấy cuộc sống của mình bức bách đến ngột ngạt.
Có hôm Hương bị hỏng xe, thương chồng đường xa đến đón mình bất tiện, chị nhờ đồng nghiệp đưa chị ra bến xe bus để bắt xe bus về nhà. Không ngờ đúng hôm chồng chị có việc gần cơ quan chị, nhìn thấy có người đàn ông khác đèo chị, anh chặn xe gây sự với đồng nghịêp khiến chị xấu hổ bẽ bàng vô cùng. Về nhà chị vẫn chưa được yên anh căn vặn tra hỏi chị. Không bằng lòng với câu trả lời, anh uống rượu say mèm rồi đánh vợ, chửi con khiến chị thâm tím mặt mày không dám tới cơ quan. Cả cơ quan biết chuyện, những đồng nghiệp nam ai cũng muốn xa lánh chị để tránh chuyện không hay xảy ra. Tủi thân, chị quyết định sống ly thân với anh một thời gian để nguôi ngoai cơn tức. Chuyện li hôn không phải là ý nghĩ bột phát của chị mà đã nung nấu trong chị lâu lắm rồi.
“Gia vị” đừng nên quá nhạt cũng đừng nên quá mặn
Để cuộc sống gia đình để êm ấm là cả một nghệ thuật. Trong đó ghen tuông không thể thiếu được như là một biểu hiện sự quan tâm, xem trọng và sự cần thiết có nhau trong đời. Cũng giống như gia vị trong một món ăn, nếu nêm nhạt quá người ăn sẽ có cảm giác không đủ vị, nhạt nhẽo, còn nếu mặn quá lại khiến người ăn không thể nuốt trôi.
Ghen tuông sẽ là liều thuốc tốt để cả hai bên thấy trách nhiệm đối với nhau trong cuộc sống. Chính vì thế không chỉ có đàn bà mà đàn ông cũng phải biết ghen. Song ghen như thế nào cho đủ và giữ được tình yêu nồng nàn say đắm là cảm một nghệ thuật mà có lẽ người đàn ông nào cũng cần phải học mới thành.

Có những sự thật hiển nhiên tưởng như rất đỗi bình thường xong đôi khi nó lại trở thành những điều khá ngạc nhiên và thú vị.
1. Có tới gần 90% đàn ông độc thân cho biết họ cảm thấy phấn khích nếu được phụ nữ mời đi chơi vì sự tự tin đó khiến phụ nữ quyến rũ.
2. Bộ phận cơ thể kích thích đàn ông nhất là vòng 3.
3. Trang phục của phụ nữ mà đàn ông thấy quyến rũ nhất: Quần soóc thể thao và áo chip thể thao. Thậm chí chùng còn có sức quyến rũ hơn cả quần jean + áo phông, váy đen, chân váy ngắn + áo sexy.
4. Tất cả đàn ông độc thân đều nói rằng nếu vợ ngoại tình, họ muốn cô ấy thú nhận. Tuy nhiên, có 13% trong số họ cho biết họ sẽ giữ bí mật nếu ra ngoài “ăn vụng”.
5. Một nửa đàn ông tiết lộ tư thế ân ái yêu thích nhất của họ là cún con, tiếp theo là phụ nữ nằm trên.
6. Đàn ông rất khó chịu khi phụ nữ thay đổi tâm trạng thất thường hoặc quá kiêu kỳ, hay đòi hỏi (thậm chí, họ còn khó chịu hơn cả khi phụ nữ đeo bán và thiếu quyết đoán).
7. Yếu tố quan trọng nhất mà đàn ông để ý đến khi tìm một người bạn đời là liệu cô ấy có ủng hộ mục tiêu và đánh giá cao anh ấy.

Tranh thủ thời gian, tất bật mua cá chép, cúng lễ, thả cá… là những hình ảnh rất dễ bắt gặp của người dân thành phố trong ngày 23 tháng Chạp.
Ngay từ sáng sớm, tại nhiều khu chợ Hà Thành, nhiều đường phố đã tấp nập kẻ mua, người bán cá chép.

Gần 7 giờ sáng, chị Ngà đã dậy từ rất sớm để đi chợ, sắm lễ đưa ông Táo về trời. Tay cầm bộ quần áo ông Táo, thêm bịch nilon có con cá chép nhỏ, chị vui vẻ nói: “Hôm nay ngày 23 âm lịch, tôi phải tranh thủ thời gian đi mua sắm, làm cỗ, nên xin phép đến cơ quan muộn một chút. Cũng phải sắm các thứ tươm tất thì đi làm mới yên tâm được. Đến trưa về là chỉ việc làm cơm cúng, rồi đốt vàng, thả cá…”.
 
Mua sắm bộ quần áo Táo công

Đã mua bộ quần áo cúng ông Công, ông táo từ hai ngày trước đó, nên sang ngày 23 chị Linh nhàn tênh vì chỉ phải: “Đi chợ mua cá chép, làm cơm là xong, không phải chen nhau trên phố hàng Mã mua quần áo cúng nữa. Mấy hôm trước, tranh thủ giờ nghỉ trưa tại cơ quan, các chị em rủ nhau đi sắm sửa cho ngày rước ông Táo về trời”.

Bất chấp tiết trời giá rét, chị vẫn xắn ống tay áo, bắt mua ba con cá vàng đẹp, khỏe trong chiếc chậu cá lớn. Mỗi năm, đến ngày này, dù có bận rộn đến mấy chị cũng phải bỏ mặc để làm lễ cúng ông táo đàng hoàng, tươm tất. Xin nghỉ việc buổi sáng tại cơ quan, chị bảo: “Các cụ mình quan niệm phải hóa vàng trước giờ Ngọ, mới  thiêng, nên tôi xin nghỉ luôn buổi sáng để sắm sửa, làm cơm cúng rồi thả cá chép tiễn các Táo về chầu trời. Một năm mới có một lần, mình phải làm cho thật cẩn thận”.
 
Mua cá chép - hình ảnh dễ bắt gặp trong ngày 23 tháng Chạp

Chen nhau trong đám đông vây kín chiếc chậu cá lớn, chị Hạnh tay xách chiếc làn nặng  trịch tươi cười: “Đông người mua quá, ai cũng tranh thủ mua buổi sáng sớm để còn kịp giờ đi làm, thành thử mình đã đứng đợi khá lâu để “len” vào được đám đông mà vẫn chưa được. Thấy mọi người nói, cá chép ở hàng này rất đẹp, có nhiều loại lạ nên ai cũng muốn vào xem thử”.

Đây là năm đầu tiên về làm dâu, cũng là cái tết ông Công, ông Táo đầu tiên cô con dâu trưởng phải chuẩn bị thật chu đáo. Chưa bao giờ đi sắm lễ cúng nên chị Hạnh khá bỡ ngỡ trong việc mua lễ, mua thực phẩm làm cơm cúng. Theo đúng lời mẹ chồng dặn, chị mua một con cá chép to làm  thịt, và ba con cá  vàng nhỏ để thả ngoài hồ.
 
 
Cá phóng sinh được bày bán rất nhiều trong những khu chợ, và bán rong trên đường

Là người đàn ông hiếm hoi đi mua thực phẩm làm lễ cúng, anh Bình cho hay: “Vợ mình đi làm xa, nên dậy là đi làm luôn khỏi muộn giờ. Trước khi đi bà xã cũng đã liệt kê phải mua những thứ gì, mua bao nhiêu… Mình làm gần hơn nên đi chợ thay vợ, đến trưa bà xã lại về sớm để làm cơm cúng”. Khoe đôi cá kỳ lân, anh Bình hỉ hả: “Nhìn chị em tất bật mua bán, mới thấy không khí Tết tràn về thật sự rồi. Khu chợ này cứ đông nghìn nghịt, hàng nào cũng đông đúc, khó mà len vào được để mua. Cũng may, tôi mua đôi cá này lúc sớm, còn có giá rẻ chút, chứ tới giờ này là giá đã tăng cao hơn rồi”.

Ngày 23 tháng Chạp, dễ dàng bắt gặp trên đường phố, trong khu chợ hình ảnh những bà nội trợ  tất bật mua sắm, vội vã trở về nhà cúng lễ… chuẩn bị cho ngày tiễn Táo quân lên chầu trời.

Tay cầm bịch nilon đựng ba con cá chép nhỏ, chị Hòa hồ hởi nói: “Theo tập tục, cứ vào ngày này tôi lại cùng các con đem cá ra ngoài hồ thả và cầu nguyện những mong ước của mình. Lễ phóng sinh  năm nay tôi muốn “nhờ” Táo quân lên “tâu” với Ngọc Hoàng làm sao cho gia đình tôi luôn sống khoẻ mạnh, các con ngoan ngoãn và hạnh phúc”.

Ước nguyện của chị Hòa cũng là mong muốn chung của những người dân mỗi dịp Tết đến, xuân về.

Nhiều gia đình thi nhau mua quạt, đèn sưởi ấm. Đặc biệt là mấy ngày gần đây, khi tiết trời Hà Nội nhiệt độ xuống dưới 10 độ C.
Đợt rét dự báo sẽ tiếp tục kéo dài, với hai đợt không khí lạnh tăng cường, gây rét đậm rét hại, khiến nhiều người đổ xô đi mua đồ chống rét.

Dạo một vòng quanh các cửa hàng bán đồ sưởi ấm như Nguyễn Lương Bằng, Kim Liên… đều có thể nhận thấy dòng người đổ xô đi mua đồ, bất chấp thời tiết giá lạnh và giá cả đã tăng tới mức chóng mặt.

Anh Hòa (Tây Sơn, Hà Nội) len vào dòng người đang đứng chật tại cửa hàng bán đồ sưởi trên phố Nguyễn Lương Bằng cho hay: “Nhà tôi ở cùng hai cụ, lại có thêm cháu nhỏ. Mấy ngày rồi bật điều hòa trong phòng ngủ nhưng ngoài phòng khách, nhà ăn lại không có điều hòa nên lạnh lắm, tôi tính mua cái quạt sưởi về dùng cho ấm”.

Theo ghi nhận của chúng tôi, trong những ngày này mặt hàng đồ sưởi trên các tuyến phố Nguyễn Lương Bằng, Nguyễn Trãi, Phố Huế… đua nhau tăng giá từ 15 đến 20%, mặc dù vậy nhưng lượng khách kéo đến mua vẫn rất đông.

Tại các siêu thị các mặt hàng sưởi ấm như máy sưởi, túi sưởi cũng tấp nập khách tìm mua. Tương tự, các loại gối sưởi, chăn điện, giày, bốt cao những ngày này cũng hút hàng không kém, mặc dù theo giới tiểu thương, mặt bằng giá của nhiều sản phẩm đã tăng tới 20 - 30% so với năm ngoái.
 
Các mặt hàng quạt sưởi đều tăng giá

Theo chị Hồng Nhung, chủ một cửa hàng bán đồ sưởi ấm trên đường Tây Sơn thì những ngày gần đây lượng khách mua đồ sưởi rất đông, cung không đủ cầu vì vậy việc giá tăng lên là điều đương nhiên. Các loại máy sưởi bán chạy nhất là hàng Trung Quốc có giá khoảng 400.000 – 500.000 đồng, các loại túi sưởi có giá từ 100.000 – 30.0000 đồng cũng đắt hàng không kém.

Không chỉ sôi động ở thị trường nổi, các mặt hàng sưởi ấm được rao bán trên mạng cũng được dịp đắt hàng. Lướt qua một số website bán hàng trực tuyến có thể thấy sự đa dạng của các loại vật dụng sưởi ấm này như quạt đứng, quạt treo tường, quạt phun sương tăng độ ẩm không làm khô da, quạt Halogen, túi sưởi, lò sưởi, chăn điện…
 
Áo ấm cũng tăng giá vì trời rét

Theo các chuyên gia tư vấn, sử dụng các sản phẩm sưởi ấm khi trời quá lạnh là việc cần thiết. Tuy nhiên, khi dùng các loại máy ẩm cần phải rất cẩn thận vì dễ gây cháy và cần lưu ý không nên bật quá lâu trong không gian hẹp vì dễ gây khô da, thiếu oxy, nên dùng cùng với máy tạo độ ẩm hoặc để chậu nước trong phòng khi bật máy sưởi.

Đối với trẻ em cần rất cẩn thận kể cả dung túi sưởi, không nên để túi sưởi tiếp xúc trực tiếp với da trẻ em vì da trẻ em khá mỏng rất dễ gây bỏng…

Người dân cũng đổ xô đi mua quần áo ấm. Các nhân viên bán hàng tại các cửa hàng kinh doanh quần áo ấm khẳng định, lượng bán ra trong hai tuần qua đã tăng gấp đôi, thậm chí gấp 4 – 5 lần so với năm ngoái. Điểm khác biệt của thị trường quần áo rét Hà Nội năm nay là tuy mới bắt đầu những đợt rét đậm, rét hại đầu mùa, và dự báo còn nhiều đợt rét nữa, nhưng nhiều cửa hàng đã tung ra chiến dịch xả hàng, bán hàng giảm giá. Những loại áo này có giá rất mềm, chỉ từ 150.000 – 200.000 đồng một áo nữ, 200.000 – 250.000 đồng một áo nam. Rất nhiều người đổ xô đi mua, với tâm lý chống chọi qua cái rét.

Thứ Ba, 17 tháng 9, 2013

“Tao chả hiểu được cái tiếng địa phương của nó, sau này có con nó mang cái tiếng ấy ra dạy cháu tao thì sao?...”
Vẫn biết mẹ chồng không ưa mình từ ngày hai đứa yêu nhau, nhưng Lan và Phong vẫn quyết tâm lấy nhau bởi hi vọng mẹ anh sẽ thay đổi định kiến. Bà Thoa mẹ anh rất không ưa những người ngoại tỉnh, nhất là lại người miền Trung như Lan. Bà kêu nhà cửa xa xôi, đi lại vất vả mà nếp sinh hoạt, phong tục khác nhau. Một lần đi qua phòng bà Thoa, Lan đã nghe thấy bà cằn nhằn với Phong: “Tao chả hiểu được cái tiếng địa phương của nó, sau này có con nó mang cái tiếng ấy ra dạy cháu tao thì sao?”. Lan chạy thẳng về phòng, không kìm được nước mắt vì tủi thân. Tiếng miền Trung biết là vẫn nặng và không nghe quen thì hơi khó nhưng Lan vẫn luôn tự hào về tiếng nói của mình, đó là quê hương và một phần máu thịt của cô.
Mỗi lần về quê chơi, mẹ cô gửi bao nhiêu đặc sản ra biếu thông gia như tương bần, lươn sấy khô, kẹo cu đơ. Hí hửng mang về khoe mẹ chồng thì bà Thoa đánh toẹt một câu: “Chị bọc kỹ vào, tôi không chịu được mấy mùi này, mà chị đừng cho vào tủ lạnh kẻo ám mùi sang thức ăn cả nhà”. Không dám cự cãi mặc dù thấy bất công cho tấm lòng của bố mẹ mình gửi quà ra biếu nhà thông gia. Cô thấy buồn nản mà không dám buông một lời trách cứ. Nghĩ về cuộc sống phía trước ở nhà chồng mà Lan không kìm được tiếng thở dài.
Hoa cũng thở ngắn than dài về việc mẹ chồng cô chê con dâu ngoại tỉnh. Mỗi lần hai vợ chồng cô xin phép về Thanh Hóa có việc là bà Hồng lại ra chiều xót xa con trai: “Công việc cần thiết thì hãy về, mà chị về một mình được thì nên tranh thủ, chứ thằng Thanh nó có đi được ô tô đâu, đi về lại nằm ra đấy, mà sao lắm việc thế, tháng nào cũng có việc”. Hoa cứ vâng dạ thôi chứ kiểu gì cũng phải lôi Thanh đi cùng, thăm hỏi bố mẹ vợ là trách nhiệm của anh, hơn nữa đây là việc quan trọng của gia đình chứ cô đâu có tự quyết định được.

Thời gian đầu về làm dâu, Hoa nhớ lại mà nước mắt còn giàn giụa. Bà Hồng vốn không ưa gì Hoa nên khi về bà đã đe ngay: “Tôi với chị ở cách nhau cả 200 cây số, ăn uống cũng khác, sinh hoạt cũng khác, khi đã lựa chọn sống ở đây tốt nhất cô nên bỏ cái kiểu quê mùa nhà chị đi”. Ngồi chết trân trên ghế, Hoa không nói được lời nào trước những câu nói như xúc phạm của bà Hồng. Thanh cũng ái ngại thay cho vợ nhưng cũng không dám góp ý với mẹ. Hoa nấu cơm thì bà chê dân tỉnh lẻ nấu ăn gì cũng mặn chát đến muối ruột.
Một hôm Thanh gọi điện về bảo không ăn cơm, Hoa thổi ít gạo một chút, sợ cơm thừa bỏ đi thì phí. Thế nào mà đến đúng bữa cơm chàng lại lò dò về ăn. Cơm thiếu, bà Hồng lại được dịp đay nghiến: “Chị tiết kiệm 1 bát gạo thì có giàu lên được không, cái tính ở đâu bủn xỉn vụn vặt”. Miếng cơm chết nghẹn ở cổ dù chồng cô đã đỡ lời: “Kìa mẹ, là do con nói không ăn cơm rồi lại về đấy chứ”.
Làm dâu đã không phải điều dễ dàng nhất là lại làm dâu xứ người. Rất nhiều người phụ nữ đã chịu thiệt thòi ấm ức bởi quan niệm “ngoại tỉnh” của không ít mẹ chồng hiện nay.

“Cũng may Tết chỉ kéo dài có vài ngày, ở quê chồng cũng chừng ấy thời gian, nếu không chắc mình cũng ngất xỉu vì mệt”, Hải – một cô dâu trẻ tâm sự.
Lấy nhau chưa được bao lâu, Tết Tân Mão vừa rồi là cái Tết đầu tiên tại quê chồng, Hải bộn bề những lo nghĩ. Liền hai tuần trước ngày nghỉ, cô cùng chồng, và em gái đi sắm đồ, quà Tết mang về nhà. Lại học thêm cách nấu mấy món ngon để làm cho cả nhà cùng thưởng thức. Bao nhiêu suy nghĩ, dự định về một cái Tết ấm áp của cô dâu mới tan tành khi… ngày nào Hải cũng bù đầu trong bếp, lo nấu nướng, dọn dẹp đến tận khuya.
“Bố chồng mình là con trưởng của dòng họ, đến lượt chồng là cháu đích tôn, nên mấy ngày Tết không ngớt người ra vào, chúc tụng. Trước Tết lo dọn dẹp nhà cửa, sau Tết thì ngày nào cũng cắm mặt từ sớm tới tối trong bếp chỉ để nấu ăn, rửa bát. Chẳng dám đi chơi đâu”, Hải tâm sự.
 
Chỉ riêng chuyện chọn mua quà Tết cũng khiến các nàng dâu phải đau đầu
Cũng chung nỗi niềm của các cô dâu trẻ, Hương bực tức nói:“Cũng vì dâu mới nên mình phải nín nhịn nhiều. Hai cô em chồng lớn bằng đấy, nhưng nấu cơm, rửa bát cái gì cũng đến lượt chị dâu. Cả ngày chỉ ngồi ở nhà, chờ xem có khách đến mời cơm, thì dọn dẹp. Một ngày đã dọn cơm, rửa bát tới 5 lần, đến tối mệt muốn đi nằm nghỉ một chút thì cô em dâu nói bóng gió là tiểu thư, lười biếng, mới làm có chừng ấy mà đã kêu ca”.
Cái Tết đầu tiên ở nhà chồng khiến Hương phát hoảng khi một mình cô phải “chiến đấu” với hàng chồng bát đũa cao ngất. Nhưng chuyện đó còn chưa “đáng sợ” bằng việc Hương phải nhớ tên, vai vế của họ hàng nhà chồng. Hai vợ chồng phải đi chúc Tết họ hàng, đến nhà nào Dũng cũng phải giới thiệu cẩn thận cho vợ để biết cách xưng hô cho đúng. Nhưng Hương không tài nào nhớ hết cái danh sách dài dằng dặc đó. Không có Dũng nhắc là Hương chịu, nhầm lẫn lung tung hết. Người đúng ra là mợ thì Hương gọi là cô, người phải gọi anh thì Hương kêu bằng chú.
Cú nhầm “ngoạn mục” nhất của Hương là “giáng chức” của một ông trẻ xuống thành anh. “Đúng hôm mùng 2 Tết, trước khi đến cổng, ông xã đã dặn mình là vào nhà ông trẻ. Nhưng khi chồng đang loay hoay dựng xe thì mình nhìn thấy một người chỉ cỡ tuổi như vợ chồng mình ra mở cổng, mình nhanh nhảu tươi cười: “Em chào anh!”. Người đó bỗng nghiêm mặt, vừa lúc chồng mình hớt hải bước đến cất tiếng: “Cháu chào ông trẻ!”. Mình choáng, và còn choáng hơn khi sau đó hai vợ chồng được nghe một bài giáo huấn hết sức nghiêm túc của ông trẻ về việc phải biết tôn ti trật tự của dòng họ”.
 
Nhiều nàng dâu than thở, cái Tết thêm vất vả vì ngày nào cũng phải dọn dẹp, nấu nướng
Từ ngày đi lấy chồng, cứ hễ nghe nhắc đến Tết là Ngọc lại thấy sợ. Chả bù cho ngày còn con gái, cô chỉ thích Tết để được đi chơi, bay nhảy, hoặc được ngủ vùi cả ngày mà chẳng lo lắng bị mẹ gọi ời ời mỗi sáng.
Ngọc là con út nhưng lại về làm dâu trưởng nhà Quang, vốn là một gia đình rất trọng lễ nghi, cầu kỳ, kỹ lưỡng trong mọi nghi thức. Gia đình Quang quê ở Hà Nam, mặc dù đã chuyển lên Hà Nội hơn chục năm nay nhưng năm nào cũng vậy, từ ngày mùng hai, cả nhà lại về quê ăn Tết, đến tận mùng 4, mùng 5, khi chuẩn bị phải đi làm mới quay lên Hà Nội.
Ngọc về làm dâu nhà Quang thì cũng phải theo nếp ấy. Vốn là “tiểu thư” sinh ra tại Hà Nội, Ngọc hầu như chẳng biết gì nhiều đến những nếp sinh hoạt ở nông thôn. Năm đầu tiên thấy Quang thông báo cả nhà sẽ về quê ăn Tết, Ngọc háo hức lắm vì cô tưởng tượng rất nhiều điều thú vị về phong tục ăn Tết ở các vùng quê qua sách báo đã được đọc.
 
Cả mấy ngày Tết, bổn phận của nàng dâu là vùi đầu trong bếp
“Nghĩ là về quê đi chơi, gặp gỡ họ hàng nên mình mang toàn váy về. Nhưng thật sự là ngượng chín mặt khi nó trở nên lạc lõng trước con mắt của họ hàng nhà chồng ở quê. Nhất là đám trẻ con, chúng cứ đi theo mình chỉ trỏ, tò mò như nhìn người ngoài hành tinh: “Ô, cô này mặc trên mùa đông, dưới mùa hè này chúng mày ơi!”, “Mắt xanh mỏ đỏ kìa!””.
Nhưng vẫn chưa khổ bằng bữa ăn cơm. Khi ngồi ăn thì trải chiếu ra giữa nhà, Ngọc lại mặc váy, nên loay hoay mãi không tài nào lựa được cách ngồi cho “kín đáo”. Nhất là lại phải đứng lên ngồi xuống nhiều lần để lấy cái nọ, cất cái kia nên cô càng khốn khổ. Lúc rửa bát thì phải lựa ngồi tư thế nào cho không hở dưới, hở trên.
“Tết ở quê chồng sao mà khổ! Được mấy ngày nghỉ làm, những tưởng sẽ được nghỉ ngơi, thư giãn sau một năm làm việc căng thẳng, ai ngờ còn vất vả hơn. Cũng may một năm chỉ có mấy ngày, mới nhắc thế mà đã thấy sợ”, Ngọc thở dài nói.

Valentine - ngày của tình yêu, hoa hồng và sự lãng mạn. Tuy nhiên Valentine không phải là màu hồng cho tất cả mọi người. Dưới đây là những lí do có thể khiến bạn không thích ngày lễ này.
1. Những tấm thiệp dành cho ngày Valentine quá nhiều màu hồng, lòe loẹt và bao gồm cả những vần thơ cực “sến”. Nó không hợp với sở thích của bạn…
 
2. Đau đầu trong việc giảm cân: Valentine quá gần với kì nghỉ đón năm mới. Sự thoải mái trong ăn uống và nghỉ ngơi khiến bạn trở nên “đậm đà” hơn. Và thật khó khăn với bạn trong việc trưng diện những chiếc váy gợi cảm trong ngày lễ Tình nhân.
 
 
3. Ngày 15/2: Bạn thấy sợ khi phải trả lời câu hỏi của đám bạn: Chàng đã làm gì, tặng gì trong ngày Valentine?
4. Với những mối quan hệ mới chỉ bắt đầu, ngày Valentine thật khó xử. Mối quan hệ không đủ thân để cùng nhau đi đâu đó, bạn không muốn mua một món quà gì đó quá riêng tư tình cảm cũng không quá đắt. Bạn lại không thể bỏ qua ngày này…Tất cả làm bạn stress…
5. Giá cả của hoa hồng và cũng như các tặng phẩm khác lên cao vùn vụt, gấp năm bảy lần các thời điểm khác trong năm. Nếu tặc lưỡi cho qua bạn sẽ phải “treo niêu” những ngày còn lại của tháng…

Có khá nhiều điều các nàng dâu mới không chú ý, và đôi khi họ thường mắc phải những sai lầm không đáng có. Dưới đây là 9 điều nên biết.
1. Đã chấp nhận cùng nhau chung sống tới trọn đời thì bạn cần phải hiểu rõ về tính cách người bạn đời của mình. Cho dù anh ấy có điều gì chưa phải hoặc chưa làm bạn hài lòng thì cũng chớ nên dùng nhưng lời lẽ làm tổn thương nhau. Đặc biệt là tránh tình trang đem người chồng của bạn mình hoặc những người đàn ông khác ra so sánh với chồng mình. Đối với đàn ông mà nói thì những điều này thật sự là một điều xúc phạm. Bạn nên nhớ, nhưng vết thương trên cơ thể thì có thể lành lại mau chóng nhưng những vết thương tinh thần thì khó lòng lành lại hoặc nếu có lành thì n
ó cũng mãi để lại một ấn tượng không tốt trong tâm hồn của nhau.
2. Không nhất thiết phải ngày nào cũng hỏi chồng rằng “anh có yêu em không?”. Giờ bạn đã là vợ anh ấy, tất nhiên không phải là không nên hỏi nhưng bạn nên biết cần phải hỏi vào thời điểm nào và không cần hỏi vào thời điểm nào. Tình yêu là sự thể hiện bằng hành động chứ không phải sự thể hiện bằng lời nói. Hạnh phúc hôn nhân nằm trong tầm tay của bạn, hãy biết nắm giữ nó.
3. Phụ nữ bao giờ cũng mong muốn nhận được sự quan tâm của chồng. Chính vì thế mà họ thường mong muốn các đức lang quân phải biết chú ý tới việc hôm nay họ mặc gì, sắc mặt và tâm trạng ra sao? Thế nhưng các đức ông chồng thường đã phải chịu rất nhiều áp lực công việc. Về tới nhà, họ thường chỉ muốn được nghỉ ngơi và đương nhiên là có những sơ suất khi không chú ý tới sắc mặt của bạn. Nhưng điều đó không phải là họ không yêu bạn, bạn không thể mong muốn người chồng của mình phải thập toàn thập mĩ được vì đơn giản, anh ấy cũng là con người bình thường. Đừng vì những chuyện nhỏ thế này mà làm cho không khí gia đình trở nên căng thẳng. Nếu bạn không nhận ra điều này thì có thể một ngày nào đó người chồng của bạn cảm thấy chán nản và không muốn trở về căn nhà này nữa.
4. Đàn ông thường coi trọng sĩ diện và đối với họ, việc giữ thể hiện trước mặt người khác là vô cùng quan trọng. Cho dù anh ấy có yêu bạn bao nhiêu, có sợ bạn như thế nào thì trước mặt người ngoài, bạn cũng hãy khôn khéo để giữ thể diện cho chồng mình. Tránh việc lôi chồng ra làm trò đùa hay chế nhạo chồng trước mặt người khác.
 
Để hôn nhân hạnh phúc là cả một nghệ thuật!
5. Có những người đàn ông thường thích nói quá sự thật vì họ cảm thấy rằng việc này làm cho họ cảm thấy tự tin hơn. Tuy nhiên, những lời nói khoác này thường không qua mặt được các cô vợ thông minh. Bạn cũng không nhất thiết phải lật tẩy sự thật trước mặt chàng nếu như việc đó không gây tổn hại tới ai. Trừ phi sự việc quá nghiêm trọng. Bạn cũng có thể khéo léo giúp chồng thẳng thắn bày tỏ mọi quan điểm của mình, đó cũng là cách giúp chàng tự tin hơn.
6. Yêu cái đẹp là bản tính của đàn ông. Khi đi ngoài đường, nhìn thấy những người con gái đẹp thì việc đàn ông quay lại nhìn là chuyện hết sức bình thường. Bạn cũng không nên chỉ vì thế mà vội cho rằng chàng háo sắc và không yêu bạn. Và cũng đừng vì thế mà vội ghen tuông.
7. Đa số đàn ông  nhìn bề ngoài thì mạnh mẽ nhưng trong lòng họ cũng có những phút yếu lòng. Chính vì vậy mà khi trở về nhà, họ nóng lòng muốn nghe những giọng nói và cử chỉ dịu dàng chứ không phải là thái độ khó chịu hay cằn nhằn của bạn.
 
8. Phụ nữ trong cuộc sống hiện đại bao giờ cũng muốn tìm cho mình một vị trí trong xã hội. Tuy nhiên, bạn cần phải nhớ rằng, với người phụ nữ thì bổn phận làm vợ mới là điều quan trọng. Bạn không nên chỉ biết tới công việc mà bỏ bê cuộc sống gia đình vì xét cho cùng thì việc kiếm ra nhiều tiền chẳng phải là giúp đời sống hôn nhân bớt nặng nề hơn sao.
9. Hãy coi cha mẹ chồng như chính cha mẹ đẻ của mình. Nhiều nàng dâu thường xảy ra bất hòa với mẹ chồng. Bạn hãy khéo léo dung hòa mọi thứ bởi các bà mẹ thường yêu thương con cái. Nếu bạn cố gắng quan tâm tới mẹ chồng thì một ngày nào đó bạn sẽ nhận lại được sự quan tâm của mẹ chồng.


Để rõ ràng tang chứng vật chứng, Mai lục tìm tin nhắn chồng gửi đi cho số máy kia thì trước mắt cô, màn hình điện thoại hiện lên dòng chữ: “Em ve roi a? Co qua cho anh khong?”.
Vừa bước từ phòng tắm ra, Vũ hốt hoảng không hiểu vì cớ sự gì mà vợ mình mới hai mươi phút trước đây thôi còn yêu, còn nựng chồng trước khi đi công tác bỗng dưng giờ lại giở chứng nổi cơn tam bành, bừng bừng sát khí nhìn mình soi mói từ đầu đến chân. Rồi Mai hất tung bộ cốc chén xuống đất vỡ tan tành. Rồi gối, sách, điện thoại… cứ thế bay vèo vèo lại phía mình. Vừa ném đồ đạc về phía chồng, Mai vừa tức tưởi khóc, vừa mắng chồng là đồ lăng nhăng, giả dối, đồ thế nọ, đồ thế kia, vợ chưa đi mà đã hẹn… gái đến nhà.
Không hiểu đầu đuôi thế nào, lại nghe vợ nhắc tới từ “hẹn gái” Vũ bắt đầu cáu nhặng trở lại với sự vô lí của vợ mình: “Cô điên à? Gái nào?! Cô có thôi ngay cái trò ghen bóng ghen gió vô lí đó đi không!”. Dường như cơn giận ngược trở lại của Vũ không làm dịu đi sự hoảng loạn, nghi ngờ trong Mai, được thể cô càng lồng lộn hơn: “Anh còn chối à? Chứng cứ rành rành đây anh còn chối à? Anh hẹn với con nào? Anh khai ra mau! Lần này tôi tuyệt đối không bỏ qua cho anh nữa”. Nói rồi, cô quăng chiếc điện thoại của Vũ đang mở sẵn thư mục tin nhắn đến về phía anh.
 
Hóa ra trong lúc Vũ vào phòng tắm, Mai lấy điện thoại của chồng gọi về nhà nội để “gửi gắm” chồng trong mấy ngày cô đi công tác nước ngoài. Gọi điện xong, cô thấy một tin nhắn đến, tò mò vì chồng rất ít khi nhắn tin, nên cô mở ra xem thì thấy nội dung tin nhắn là: “Em co qua cho anh!”. Đọc đến đây là máu trong người Mai bắt đầu sôi sục, cô không ngờ anh chồng mới cưới chưa được bao lâu của mình lại có máu gái gú như thế. Vợ vừa thông báo đi công tác nước ngoài là đã vội hẹn gái đến nhà.
Để rõ ràng tang chứng vật chứng, Mai lục tìm tin nhắn mà chồng gửi đi cho số máy kia thì trước mắt cô, dòng chữ: “Em ve roi a? Co qua cho anh khong?”, cô như rụng rời tay chân. Thế này thì còn chối cãi thế nào nữa, tin nhắn của chồng gửi đi cho ả kia đã rành rành… và thế là ba máu, sáu cơn nổi lên. Không để cho Vũ giải thích, Mai từ gào thét chuyển sang đập phá đồ đạc bắt Vũ khai ra “ả kia” mà thực sự đó chỉ là một cô đồng nghiệp vừa công tác miền Nam về, Vũ trêu đùa đòi quà khi cô nhắn tin xin phép nghỉ làm thêm một ngày do chuyến công tác dài quá mệt.
Giải thích mãi với vợ không xong vì có nói gì thì Mai vẫn khóc tu tu cho rằng Vũ chỉ giỏi chống chế, chứng cứ rành rành thế kia, không thể nào đơn thuần chỉ là tin nhắn giữa đồng nghiệp trừ khi Vũ dẫn Mai đến nhà “ả kia” để ba mặt một lời…
Từ ngày lấy nhau đến nay mới được gần nửa năm, không biết bao lần Mai khiến Vũ phát chán vì cái tật ghen bóng ghen gió của cô. Đang đi ngoài đường, gặp người quen là phụ nữ, Vũ mà tươi cười chào và hồ hởi chuyện trò là thể nào cũng nhận được cái liếc xéo của Mai và về đến nhà là y như rằng Mai sẽ tìm cách căn vặn, tra hỏi gốc gác, lí lịch của “cô kia – cô ta”. Nếu người phụ nữ đó trông hình thức bình thường thì kiểu ghen có phần “nhẹ nhàng” còn nếu người phụ nữ anh nói chuyện có hình thức ưa nhìn, xinh đẹp thì bằng mọi cách từ khóc lóc, đay nghiến, Mai chuyển sang đập phá đồ đạc để buộc Vũ phải khai ra bằng được…
 
Có lần tra khảo mãi Vũ không được kết quả gì, cô lấy kéo cắt nham nhở mái tóc của mình để… trả thù Vũ. Nhiều hôm, quá nản với vợ, anh bỏ mặc Mai thích khóc, thích đập làm gì thì làm còn mình về nhà bố mẹ ngủ qua đêm cho rảnh.

Thứ Hai, 16 tháng 9, 2013

Điều gì ở phái đẹp khiến cánh đàn ông mê mẩn? Các chuyên gia sẽ hé lộ cho bạn biết.
1. Váy
Nếu bạn yêu cầu một người đàn ông chọn ra chiếc váy sexy nhất trong vài loại váy áo phụ nữ, anh ấy sẽ có xu hướng chọn chiếc “thiếu vải” nhất.
Thoạt tiên, có vẻ đàn ông đúng. Nhưng cùng một chiếc váy, mỗi phụ nữ mặc vào sẽ mang những dáng vẻ khác nhau. Bởi thế, chiếc váy kiêu sa đẹp đẽ trên người cô này chưa chắc đã mang lại hiệu quả tương tự nếu khoác lên thân thể cô khác.
 


Bạn muốn bí quyết “túm” được trái tim chàng? Hãy chọn chiếc váy làm nổi bật được những phần đẹp nhất trên cơ thể - những ưu điểm của bạn. Đó có thể là chiếc cổ cao trắng ngần, làn da lưng mịn màng hay cặp đùi thon dài. Hãy chọn kiểu váy được thiết kế không chỉ vừa vặn mà còn giúp bạn trưng ra những ưu điểm.
2. Nội y
Khoa học đã chứng minh đàn ông
yêu bằng mắt, và một cách để thu hút ánh mắt họ chính là dùng đến nội y.
 
 
Nói đến nội y của phụ nữ, đàn ông chẳng chê nổi điểm nào. Bởi thế bạn có rất nhiều lựa chọn. Đó có thể là cả bộ áo ngực, quần nhỏ “ton sur ton” hoặc váy lụa/voan mỏng, váy ngắn chất liệu cotton… Nội y cũng không cần thiết là loại đắt tiền, song nhất định phải gợi cảm.
3. Phong thái tự tin
“Điều gợi cảm nhất một người đàn ông/phụ nữ cảm nhận được ở phái kia chính là phong thái tự tin” - nhận định của Shelly Hagen, tác giả cuốn “Mọi điều về ngôn ngữ cơ thể”. Và sự tự tin này không phụ thuộc vẻ đẹp hay hình dáng bề ngoài.
 

Bạn đi ngang qua một cô gái với hình thức rất trung bình trong bữa tiệc, nhưng cánh đàn ông lại đang vây quanh cô ấy. Bởi cô ấy rất hòa đồng. Cô ấy đứng thẳng, mỉm cười, đôi khi cười phá lên, biết giao tiếp bằng ánh mắt khi trò chuyện.
“Cô ấy chẳng hề làm gì phi thường hay khác thường cả, cô ấy chỉ cho mọi người xung quanh thấy mình thực sự hứng thú với câu chuyện đang diễn ra và rất chào đón mọi người bước vào thế giới của cô ấy” - Hagen giải thích.
4. Tóc
Mái tóc người phụ nữ là một trong những tài sản nữ tính nhất, quyến rũ nhất. Chẳng quan trọng nếu bạn để tóc thẳng hay xoăn nhẹ, chỉn chu, tinh tế hay phóng khoáng, lộn xộn, đàn ông vẫn yêu mái tóc ấy, miễn là nó… sạch và dài.
 

April Masini, tác giả cuốn“Suy nghĩ và hò hẹn như một người đàn ông” còn nhận định rằng: “Về mặt xã hội mà nói, mái tóc giống như một dấu hiệu cho người đàn ông biết bạn là người như thế nào”.
Mái tóc dài sạch bóng sẽ kể cho cả thế giới biết rằng bạn là một phụ nữ nhạy cảm, rằng bạn chăm sóc tóc mình chính bởi sự gợi cảm và tinh tế cực kỳ có ý nghĩa với bạn.
5. Giày cao gót
Đàn ông bị cuốn hút bởi những đôi giày cao gót là sự thật không thể chối cãi. Nhưng sự cuốn hút ấy đến từ chính dáng vẻ người phụ nữ chứ không hẳn từ bản thân mỗi đôi giày.
 

Khi mang giày cao gót, cơ thể phụ nữ sẽ hướng về phía trước, hông được nâng lên đến 25%, lưng thẳng, ngực “tấn công” thu hút sự chú ý, cẳng chân dài và thon hơn, những bước đi cũng gợi cảm hơn nhờ nhịp lắc nhịp nhàng của cặp hông nữ tính.


Chị bước dần từng bước, từng bước khó nhọc. Con đường mà mọi người bình thường chỉ mất chưa đầy năm phút đi qua thì chị phải bỏ ra gần tiếng đồng hồ. Nhìn bước chân của mọi người, bất giác nước mắt chị trào ra “sao ông trời lại bắt tội chị như vậy!”.
Chị mới bước qua tuổi 40 được ít hôm thì cơn bạo bệnh ập tới, khiến toàn thân chị không thể cử động được. Khuôn mặt căng mọng, cân đối bỗng méo xệch, còn giọng nói thì ngọng nghịu như đứa trẻ lên 2. Bác sĩ nói chị mới bị xuất huyết lần đầu nhưng thuộc thể nặng. Hầu như mọi hoạt động của chị đều phải nhờ cậy vào người khác. May mà bộ não của chị chưa bị tổn thương nặng nhưng như thế chị lại càng nhận thấy rõ hơn sự bất hạnh của mình. Nhiều lúc chị tự nhủ, hay là mình chết quách đi cho rảnh nợ đời, đỡ bắt chồng, con phải khổ sở. Thế nhưng nhìn thấy hai đứa con lần nào vào bệnh viện thăm cũng vừa xoa bóp cho mẹ, vừa nói trong nước mắt “mẹ đừng bỏ chúng con mà đi mẹ nhé” lại khiến chị không đành lòng. Và quan trọng, chị vẫn còn rất yêu cuộc sống. Trong đầu chị bắt đầu có kế hoạch trở lại với cuộc sống. Rồi những ngày nằm viện cũng qua đi, chị trở về nhà trên chiếc xe đẩy.
 
Ngay hôm sau, chị đã nhờ chồng đưa mình tới góc công viên- nơi trước đây chị vẫn đi bộ mỗi tối - để tập đi. Những bước đi đầu tiên cực hình. Cảm giác tê buốt chạy khắp toàn thân. Có chồng giúp từng bước mà chưa đầy 10 mét, cả người chị gần như đổ gục xuống. Những người đi bộ ngang qua, họ không nhìn thẳng nhưng chị biết đó là những ánh mắt đầy ái ngại và thương hại. Nước mắt lại dàn dụa chảy. Ý nghĩ buông xuôi lại quay trở lại. Nhưng chồng chị mỗi sáng đều thức chị dậy, đẩy xe đưa chị ra chỗ tập. “Muốn người ta không thương hại thì mình phải tự đứng lên thôi. Mà em cũng đừng nghĩ rằng người ta đang coi thường mình”. Anh cùng chị tập luyện đều đặn. Sự có mặt của chị ở góc công viên giờ đã quen thuộc với những người tập thể thao nơi đây.
Chị bắt đầu bước được những bước đầu tiên không cần dựa vào chồng hay chiếc xe đẩy. Thế nhưng, một giờ đồng hồ cho hơn trăm mét, nhiều buổi chị cũng thấy nản. Một lần, khi chị đang lê từng bước chậm chạp thì một chị có tuổi bước tới. “Chị đi khá lên nhiều lắm. Thật tuyệt. Chị cố gắng lên nhé. Ở chỗ tụi này có một chị còn nặng hơn chị nhiều, vậy mà giờ đã có thể khiêu vũ rồi đấy. Tụi này đợi chị đấy nhé!”. Chị vui hẳn và những bước chân tự nhiên mạnh mẽ hơn, vững chắc và nhanh nhẹn hơn. Những ngày sau, chị luôn gặp lại người phụ nữ đó. Lúc nào chị ta cũng cười vui vẻ cổ vũ. Có lần chị ta còn nói nhỏ vào tai chị: “Đằng sau bóng tối là ánh sáng đấy” rồi dúi vào tay chị một gói xôi còn nóng hổi. Tự nhiên, cuộc sống lấp lánh sắc màu, thật đáng quý. Chị bỗng thấy mình cần phải cố gắng thêm nhiều nữa để có thể trở lại với cuộc sống, mà nâng niu cuộc sống và lại có thể sống vì gia đình, chồng con và vì mọi người.

Gã nóng mặt, cố kìm mình, nhón gót nhẹ nhàng tiến về phía cửa. Tiếng rên rỉ từ phía phòng ngủ dội vào tai gã nhức nhối. Mắt hằn lên lồng lộn, gã xông vào phòng.
Gã nghĩ ngấm nghĩ ngầm thế nào rồi tức tối hất văng cái bát cơm đang ăn dở vào xó bếp, một tiếng “choang” rất to làm con mèo tam thể đang nằm liếm láp gần đó giật nảy, xù lông và kêu “meo meo” khiếp đảm. Thằng cu con cũng buông bát cơm xuống bàn, không dám ngước lên nhìn bố, nó bắt đầu mếu máo khóc. Gã thất vọng nhìn thằng bé, định bụng mắng mỏ vài câu cho bõ tức nhưng lại kiềm chế được và lầm lũi đi về phòng mình, nằm dài ra giường. Giờ này, vợ gã đang say sưa chè chén với ai…
Gã sinh ra trong gia đình đông con, kinh tế chật vật. Không được ăn học đến nơi đến chốn, gã nối nghiệp bố làm nghề mộc. Cần cù, chịu khó lắm cuối cùng gã cũng mở được một xưởng mộc của riêng mình. Rồi gã lấy vợ. Vợ gã là giáo viên cấp một, không quá xinh đẹp nhưng rất có duyên và ưa nhìn. Có gia đình và một cái xưởng mộc, cuộc đời đang bắt đầu mỉm cười với gã, thì hỡi ôi, thiên hạ bắt đầu đua nhau chuộng dùng nhiều loại vật liệu cũng bền, đẹp lại hợp thời khác ngoài gỗ. Công việc ít dần, thợ thuyền bỏ việc. Gã một mình ôm xưởng mộc, cả ngày gã ra ra vào vào như người mất hồn. Thế rồi trời xui đất khiến thế nào gã nảy ra một sáng kiến, kế hoạch đó mà thành công, gã sẽ độc quyền sửa chữa và đóng mới bàn ghế, các đồ dùng khác của trường học nơi vợ gã đang làm việc. Và vợ gã sẽ đóng vai trò rất to lớn trong mưu đồ của gã. Nghĩ là làm, gã bàn với vợ về kế hoạch. Vừa nghe xong, vợ gã đã lắc đầu quầy quậy. Gã lúc thì nịnh nọt, lúc làm mặt tội nghiệp khiến cuối cùng vợ gã cũng xiêu lòng. Được chồng khởi xướng và thúc giục, vợ gã liền bấm bụng làm liều…
 
Ông hiệu trưởng tuổi ngoài 40 trong khi khí thế vẫn còn đang hừng hực thì bà vợ già đã bắt đầu xuống sắc. Thời trai trẻ ông trót lấy một bà vợ nhiều hơn mình 5 tuổi, lại đẻ cho ông liền 3 cô con gái. Sẵn đang chán nản và bất mãn, gặp cái nhìn đưa đẩy của vợ gã, như “mỡ để miệng mèo”, ông ta lao vào chẳng cần suy tính trước sau, đã sập ngay vào cái bẫy tình giăng sẵn. Gã hết lời khen ngợi và ra sức cưng chiều vợ khi những hợp đồng béo bở cứ lần lượt chui tọt vào cái xưởng mộc của mình. Gã đã không nghi ngại thấy ánh mắt vợ có điều gì khang khác…
Từ ngày cặp với ông hiệu trưởng, cái tủ quần áo của vợ gã cũng bắt đầu đầy lên những váy dài, váy ngắn. Vợ gã tự dưng thấy mình được những hai người đàn ông chiều chuộng thì đâm ra tự mãn. Nhưng mối quan hệ mèo mả gà đồng của vợ gã cũng chẳng dừng lại ở mình ông hiệu trưởng, vợ gã bắt đầu nhen nhóm những mối quan hệ khác. Tất nhiên gã mù mờ chẳng biết. Chỉ có những thay đổi bên ngoài của vợ làm gã chóng mặt. Mỗi hôm một bộ cánh mới, gã nhìn vợ chợt chột dạ thấy mình ngượng ngập khi đứng cạnh. Mỗi khi những suy nghĩ đen tối tìm về nơi cái đầu óc “sáng láng” của gã, gã lại gạt đi, tự nhủ: “Vợ có làm gì, âu cũng là vì mục đích kiếm việc về cho chồng. Miễn thành công là tốt, vợ thích thế nào mình cũng chiều”. Cứ nhìn cánh thợ lúi húi làm cả đống việc, gã lại rất đỗi hài lòng thấy mình chẳng khác nào thiên tài.
Gã chắp tay đi đi lại lại ngắm nghía những chiếc cửa gỗ của các phòng học vừa thay mới hoàn chỉnh, miệng cười mủm mỉm nghĩ đến những con số “0” dài loằng ngoằng trong bản hợp đồng đã ký, bỏ qua số lẻ, cũng đã lên đến hàng chục triệu. Gã rửa tay chân, miệng huýt sáo vang đi xuống phòng hiệu trưởng bàn việc nghiệm thu. Cửa phòng đóng, hiệu trưởng đi vắng. Gã lang thang qua các lớp học để giết thời gian. Giờ này vợ gã đang lên lớp. Gã ngước mắt lên lớp vợ tít trên tầng 3 của tòa nhà, thấy lũ trẻ nô đùa ầm ĩ. Gã phấn chấn sải chân bước những bước dài leo liền hai bậc cầu thang một để lên khoe vợ. Vợ đâu không thấy, lớp đang giờ tự học, không có giáo viên nên ồn ào như một cái chợ. Gã quày quả đi xuống, leo được vài bậc cầu thang, gã chợt giật thót,… chạy vội về nhà.
 
Đập vào mắt gã là đôi giày cao gót của vợ để kế bên một đôi giày da đàn ông. Gã nóng mặt, cố kìm mình, nhón gót nhẹ nhàng tiến về phía cửa. Tiếng rên rỉ từ phía trong phòng ngủ dội vào tai gã nhức nhối. Mắt hằn lên lồng lộn, gã với tay lấy cái ấm pha trà lăm lăm xông vào phòng. Đôi gian phu dâm phụ giật mình, buông vội nhau ra, hốt hoảng khi nhìn thấy gã. Bị sốc đến tột độ, gã không kịp đập cái ấm trà xuống đất thì nó đã tuột khỏi bàn tay run rẩy của gã, tự vỡ. Gã lao vào tóm cổ ông hiệu trưởng thụi cho một quả đấm. Ông ta ngã dúi dụi, vừa đau vừa xấu hổ chạy vội ra ngoài. Gã toan chạy đuổi theo rồi lại dừng lại, gã quay nhìn về phía vợ đau xót. Bàn tay giang ra định hình một cái tát nhưng rồi lại yếu đuối nắm lại, đập thùm thụp xuống nền nhà. Gã khóc vật vã đau đớn như một đứa trẻ. Vợ gã không nói gì, lẳng lặng mặc quần áo rồi đi xuống bếp nấu cơm, bỏ lại gã lăn lộn một mình trong phòng ngủ.
Đầu óc quay cuồng, gã tự vỗ vào đầu thùm thụp. Gã chua chát nghĩ về việc đã dùng vợ để đi bẫy tình đàn ông, để cuối cùng chính vợ gã tự nguyện rơi thẳng vào bẫy.
Thằng cu con đi học về nhào vào ôm cổ bắt bố cõng, làm gã bừng tỉnh. Gã gồng mình, gạt nước mắt. Gã quyết định nhìn thẳng vào sự thật để sửa chữa lại sai lầm của mình, gã nghĩ bụng và quyết định nhanh chóng: “chỉ cần vợ dừng lại và cũng sửa chữa…”. Cõng con vào bếp, gã run rẩy gượng nở một nụ cười méo xệch với nó… Bữa cơm tươm tất đã dọn sẵn trên bàn nhưng không thấy vợ. Gã ngẩn tò te thả thằng bé xuống đất, đưa mắt nhìn ra ngoài, vừa kịp lúc vợ gã leo lên chiếc xe đang nổ máy chờ sẵn. Cô ta mặc một chiếc váy đẹp, giày cao gót và đầu bóp keo xoăn tít. Thoang thoảng trong phòng vẫn còn mùi nước hoa thơm xộc lên mũi làm gã nghèn nghẹn… Gã lẩm bẩm, mắt trợn lên bất lực: “Không phải lão hiệu trưởng!.
Design by Hao Tran -