Thứ Năm, 19 tháng 9, 2013


Em… một mình giữa những con đường thênh thang gió, em muốn mình lẻ loi trên con đường ấy, đừng ai làm quen, đừng ai bắt chuyện.
Những cơn gió heo may của mùa thu đang trôi dần theo kẽ tay.

Em khẽ nắm chặt hai bàn tay lại… một chút hơi ấm không đủ nồng nàn

Hà Nội vào đông hoang vắng quá hay chính lòng em chống chếnh những ngày xa anh.

Em… một mình ra phố nhìn những cặp tình nhân lướt qua… Họ yêu nhau sao mà ấm áp thế, sao dịu dàng và ngọt ngào đến vậy. Em thấy cô gái cười, màu hạnh phúc lấp lánh trong đôi mắt. Hình như em thấy tim mình nhói lên khe khẽ.

Em… một mình ở quán quen… Cô chủ quán hỏi em về anh, về chuyện chúng mình. Em nói rằng: Chỉ 7 năm thôi, 7 năm cũng ngắn cô nhỉ? Hình như em thoáng bắt gặp ánh nhìn e ngại của cô. Thật khẽ khàng em giấu nỗi buồn lại trong tim.

Em… một mình giữa những con đường thênh thang gió, kéo chiếc mũ lên cao quá đầu, em muốn mình lẻ loi trên con đường ấy, đừng ai làm quen, đừng ai bắt chuyện. Đôi chân chạm khẽ vào những chiếc lá vỡ tan, xào xạc. Như chính nỗi cô đơn đang vỡ òa trong em. Nước mắt rơi thấm ướt bờ má mềm.


Em vẫn muốn một mình đi đến những chốn xưa kỷ niệm

Ngày anh đi cũng một chiều đông lạnh lẽo, em thu tay khỏi bàn tay anh cho vào bao áo… Vẫn buốt giá. Làm sao để nó được ấm như khi bàn tay anh đan vào, cuộn chặt.

Em lấy mùa đông đếm nhưng năm dài xa anh. Nhịp thời gian đong đưa chầm chậm. Em cứ đợi nó đến, cứ chờ nó qua… để lại chờ một mùa đông tiếp đang đến. Mùa đông nào anh sẽ về bên em?

Người ta nói “xa mặt cách lòng”? Định lý ấy với em như không hề tồn tại. Càng xa anh, em lại càng yêu anh, yêu tha thiết và khát khao chờ đợi.

Người ta nói yêu xa giống như một phép thử? Liệu ta có yêu? Liệu tình yêu đủ lớn? Đi qua tất cả những mùa đông lạnh đến vậy, em thấy tim mình mạnh mẽ và bản lĩnh hơn thật nhiều. Luôn ắm ắp những nhớ thương và tin tưởng, luôn tràn đầy tình yêu với chàng trai ở cách xa em cả ngàn cây số!

Người ta nói, chúng ta đều có những sự lựa chọn khác, tốt đẹp hơn cho bản thân mình. Vậy sao không cho nhau một lối thoát! Em phải nghe rất nhiều những lời khuyên “Dừng lại”. Những lúc ấy, em khẽ mỉm cười, vì em biết chỉ anh và em mới hiểu mùa đông xa nhau dài và lạnh đến thế nào… Và hơi ấm của nhau, dù chỉ còn trong nỗi nhớ cũng là thứ duy nhất cho ta thêm động lực bước tiếp!

Người ta nói…
Xa nhau những ngày gió lạnh
Càng xa anh em lại càng nhớ anh nhiều hơn

Em mặc kệ! Tình yêu của em có đi qua những phút yếu lòng tưởng không thể tiếp tục mới hiểu hết sự quan trọng của nhau ở trên đời.

Trái tim em có đi qua mọi chống chếnh, cô đơn và lạnh lẽo mới càng thiết tha đợi ngày anh trở về, mới càng yêu anh nhiều hơn thế

Tình chúng mình có đi qua những mùa đông hoang vắng mới hiểu hết thế nào là sự kì diệu của tình yêu!

Mùa đông năm nay, năm sau và năm sau nữa. Em sẽ vẫn có những phút cô đơn đến chạnh lòng như thế, sẽ vẫn có những phút buồn đến nghẹn ngào như vậy.

Nhưng rồi em sẽ học cách làm một người mạnh mẽ, để đợi anh, đợi ngày anh trở về. Vì em biết anh là hơi ấm duy nhất sẽ đi theo em suốt cuộc đời này… Vì em biết trái tim anh là nơi duy nhất để em thấy bình yên trong những ngày đông nhiều gió như hôm nay!

0 nhận xét :

Đăng nhận xét

Design by Hao Tran -